Nhưng trên thực tế... Ngày đó nơi đây, tính cả người áo đen, không phải bốn
người, mà là năm người.
Còn có một người, cũng ở nơi đây.
Chỉ là sự tồn tại của người nọ, ba học sinh trường phái Dị Tiên kia không
nhìn thấy được, chỉ có người áo đen này, bởi vì liên hệ trong cõi sâu xa, cho nên
có thể nhìn thấy được.
Cũng chính bởi vì vậy, bị Hứa Thanh giờ phút này dùng một loại thuật pháp
không thể tưởng tượng nổi, gián tiếp nhìn thấy.
Bóng dáng thêm ra kia, mặc một bộ trường bào màu trắng, đeo mặt nạ Thái
Học trên mặt. Hết thảy nhìn như lạ lẫm, nhưng thần vận tràn ra lộ ra trong ánh
mắt, khiến sát ý trong lòng Hứa Thanh đột nhiên nổi lên.
Ánh mắt này làm hắn nghĩ tới vị phái chủ trường phái Dung Thần mình nhìn
thấy khi tiến vào Thái Học lần đầu tiên.
Lúc ấy, hắn vẫn còn nghi vấn về người kia.
Giờ phút này kết hợp với tiếng hừ lạnh quen thuộc kia, cùng thần vận hiển
lộ ra trong mắt bóng dáng, một đáp án xuất hiện dưới đáy lòng hắn.
“Phái chủ trường phái Dung Thần, chính là... Bạch Tiêu Trác!”
Hứa Thanh thì thào trong lòng, tay phải nhẹ nhàng vung lên, ngọn lửa trước
mặt hắn tan đi. Sau khi ốc xá một lần nữa biến đen nhánh, hắn thản nhiên mở
miệng.
“Nhìn như thế lâu, ngươi cũng nên hiện thân rồi.”
Giọng nói của Hứa Thanh vang vọng trong ốc xá yên tĩnh này. Mấy nhịp thở
sau, âm thanh khàn khàn truyền ra từ trong nơi hẻo lánh của ốc xá.
“Không hổ là Hứa vực tôn, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325992/chuong-1833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.