Hứa Thanh bình tĩnh nhìn quốc sư nhưng không nói gì.
“Cuộc ám sát trong Hoàng Đô không phải do ta làm, ta khinh thường, cũng
sẽ không làm.”
Quốc sư cười rồi nói, nói xong, hắn xoay người lại ngồi xuống bên cạnh
Nhân Hoàng, cùng nhìn thiên kiêu Nhân tộc trên tinh cầu Cổ Hoàng.
Chúng thần trước điện cũng như thế.
Vẻ mặt của Hứa Thanh vẫn như trước, giống như hôm nay không nhìn thấy
Tử Thanh vậy. Hắn bình tĩnh ngồi ở đó, ngẩng đầu nhìn Ninh Viêm trên tinh
cầu Cổ Hoàng, trong lòng tính toán thời gian rời đi.
Hắn cần làm vậy để phân tán gió lốc trong nội tâm của mình.
Ngoài điện yên lặng như mặt hồ không sóng không gió.
Nhưng nội tâm của mỗi một người ở đây đều nổi sóng, nếu kết hợp với nhau
thì e là sẽ hình thành sóng to gió lớn, cuốn lấy tất cả.
Mà thời gian cứ chậm rãi trôi đi trong bầu không khí bên ngoài yên tĩnh
nhưng bên trong gợn sóng này. Rất nhanh sau đó, một canh giờ đã trôi qua.
Đúng lúc này thiên kiêu Nhân tộc đang cảm ngộ trên tinh cầu Cổ Hoàng
cũng xuất hiện sự thay đổi về cấp bậc.
Nhìn qua, trong mấy nghìn tu sĩ đang ngồi khoanh chân trên những đám
mây mù không ngừng lơ lửng bên ngoài tinh cầu Cổ Hoàng, một số người xuất
hiện điềm lành trên người, huyễn hóa ra từng cảnh tượng kỳ lạ, đồng thời còn
lấp lánh ánh sáng.
Điều này có nghĩa là người đó đã thành công hoặc sắp thành công, càng
nhiều dị tượng điềm lành và ánh sáng thì cấp bậc cảm ngộ càng cao.
Nhưng phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325935/chuong-1776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.