Trong hoàng cung, Nhân Hoàng đứng trên bậc thứ chín đang nhìn về phía
ngoài điện cũng thu mắt lại, tay phải nâng lên, tay áo hơi vung lên, bước về phía
trước.
“Các vị ái khanh hãy theo trẫm cùng đi xem lương đống tương lai tộc chúng
ta. Thời đại này là của chúng ta, còn thời đại sau này là của bọn họ.”
Hiếm khi giọng nói của Nhân Hoàng ẩn chứa một chút tình cảm.
Mọi người trong đại điện đều mỉm cười, khuôn mặt hiện lên vẻ cảm khái, ra
dáng quân thần cùng vui, đi theo Nhân Hoàng ra đại điện.
Hứa Thanh cũng nằm trong số đó, Ninh Viêm cố ý đi chậm, đi tới bên cạnh
Hứa Thanh.
Hứa Thanh liếc nhìn Ninh Viêm một cái, phát hiện vẻ mặt của hắn có hơi cô
đơn. Hắn biết Ninh Viêm sợ Nhân Hoàng, mà những cảnh tượng vừa xảy ra
trong hoàng cung cũng làm đối phương căng thẳng.
Điều quan trọng hơn là từ đầu đến cuối, Nhân Hoàng không liếc nhìn Ninh
Viêm lấy một lần, cũng chưa từng hỏi hắn một câu.
Hiển nhiên đây mới là nguyên nhân chính làm hắn cảm thấy cô đơn.
“Không sao.”
Hứa Thanh khẽ gật đầu.
Ninh Viêm thở phào nhẹ nhõm, cảm giác Hứa Thanh mang đến cho hắn
giống như ca ca năm đó của hắn vậy. Đứng bên cạnh Hứa Thanh, hắn cảm thấy
rất yên tâm, vậy nên bèn tới gần đối phương thêm một chút.
Dưới đáy lòng cũng cảm thấy chua xót, một bên là phụ thân, một bên là bạn,
nhưng phụ thân lại lạnh như băng.
Nhìn xuống từ trên cao, tràn đầy lạnh lùng, không mang đến cho hắn bất cứ
cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325933/chuong-1774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.