Ở đây, nhìn từ nét mặt của mỗi người căn bản không thể nhìn ra nội tâm bọn
họ đang nghĩ gì. Nghe bọn họ nói, nghe bọn họ bẩm tấu một loạt sự kiện, từ
trong mỗi một câu nói của bọn họ, Hứa Thanh có thể cảm nhận được cái gì là
từng chữ đều là châu ngọc, cô đọng hữu lực, cùng lúc đó, lời nói còn có thể hiểu
theo nhiều ý nghĩa khác nhau.
“Người có thể xuất hiện ở đây đều là nhân trung long phượng.”
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, chuyện được bẩm tấu trong đại điện đã đề cập
tới ngoại giao, nói tới trận chiến tộc Hắc Thiên. Sau khi một vị đại thần mở
miệng, ánh mắt Hứa Thanh dừng ở bên phải cửa điện phía xa, đó là vị trí của
hoàng tộc.
Nhân số không nhiều lắm, phần lớn là tộc lão trong tộc, còn hoàng tử thì chỉ
có một người, chính là Ninh Viêm.
Hắn thận trọng đứng ở đó, hiển nhiên là vô cùng sợ hãi phụ thân của mình.
Hứa Thanh nhìn lướt qua rồi thu mắt lại, lúc này, hắn nghe thấy giọng nói
tang thương của Thái Tể.
“Về chuyện của tộc Hắc Thiên ở Hắc Linh đại vực, mời quận thủ quận
Phong Hải Hứa Thanh đưa ra ý kiến.”
Từng ánh mắt lập tức rơi xuống trên người Hứa Thanh. Hắn chậm rãi đứng
lên hành lễ với Nhân Hoàng rồi trầm thấp mở miệng dưới ánh mắt chăm chú
của vô số người.
“Hắc Linh đại vực được chia làm hai phía Nam và Bắc. Hoàng tộc Hắc
Thiên Bắc Vực bị thế lực bên ngoài khống chế, phía Nam do tế ti Hắc Thiên
cầm đầu, Xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325929/chuong-1770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.