Vừa rồi thấy đã tàm tạm, hắn không muốn làm lớn chuyện này, cho nên
đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng đại lão lão đến, khiến hắn nảy sinh rất nhiều
suy nghĩ đối với Hứa Thanh.
Mạnh Vân Bạch và Hoàng Khôn cũng kinh hãi, nhìn về phía Hứa Thanh.
Hứa Thanh thầm thở dài, hắn ít nhiều đã đoán được đáp án, thực ra lúc
Mạnh Vân Bạch giới thiệu Hồng Trần lâu bái Thần, Hứa Thanh đã hiểu rõ trong
lòng, nhưng nơi này dù sao cũng là Hoàng Đô của Nhân tộc.
Theo sự hiểu biết của hắn đối với Xích Mẫu thì bái Thần và Thần giáng là
khác nhau.
Ngoài ra, đối với Tinh Viêm thượng thần, sau khi cùng trải qua chuyện Tế
Nguyệt, Hứa Thanh biết trong thời gian ngắn bọn họ không phải kẻ địch, sau
này thì không nói được.
Đây cũng là nguyên nhân Hứa Thanh vẫn lựa chọn tới nơi này.
Lúc này vậy mà bị phát hiện rồi, sau khi trầm ngâm, Hứa Thanh nhìn đại lão
lão chắp tay, đồng ý đi.
Cứ như vậy, Hứa Thanh và đại lão lão kia rời đi dưới ánh mắt của mọi người
ở đây, cả Lăng Dao cũng rời đi cùng.
Sau khi Hứa Thanh đi, mọi người có suy nghĩ khác nhau, tới tấp rời đi. Bọn
họ sẽ lập tức cho trong nhà biết chuyện hôm nay, có thể tưởng tượng thế lực các
nơi tiếp theo sẽ càng đánh giá trọng hơn đối với Hứa Thanh.
Đế tử họ Bành kia cũng như có điều suy nghĩ, nhìn Truyền Tống trận Hứa
Thanh rời đi, trong mắt hiện ra ánh sáng kỳ dị.
Mạnh Vân Bạch thì híp mắt, hắn vốn tưởng bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325918/chuong-1759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.