“Thập hoàng tử này có lẽ không ăn hại như người bên ngoài thấy…”
Sau khi bước ra khỏi phủ hoàng tử, Hứa Thanh nhớ lại cảnh lúc trước, từ lúc
cửa lớn bị đập nát, còn có yến hội giống như cố ý chuẩn bị kia, và cả sự kiêu
ngạo cho nên lấy túi trữ vật ra.
Tất cả những điều này bề ngoài trông như mình phách lối, còn Thập hoàng
tử hành sự ngang ngược, nhưng theo kết cục, từng chuyện đều chứa đựng ý
nghĩa sâu xa.
Nhưng mà rất nhiều lúc không thể thông qua một chuyện đã tiến hành phán
đoán cuối cùng, Thập hoàng tử này có phải có lòng thật hay không, vẫn phải
xem hành vi sau này.
Xem ra đây cũng là nguyên nhân Thập hoàng tử kia lựa chọn làm như vậy,
hắn không lo bị người khác ngoài Hứa Thanh và Ninh Viêm nhìn ra vấn đề, bởi
vì tác dụng của ngôn từ là có thể thay đổi dụng ý tùy ý.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, Ninh Viêm ở bên cạnh lộ vẻ do dự trong
mắt. Đều là hoàng tử, tất nhiên Ninh Viêm cũng không phải người ngu dốt, bây
giờ hắn đã nhìn ra đầu mối, thế là nhìn về phía Hứa Thanh theo bản năng.
Hứa Thanh khẽ gật đầu, trở về phủ đệ với Ninh Viêm.
Còn túi trữ vật kia, sau khi về đến phủ đệ Ninh Viêm đã mở ra ngay trước
mặt Hứa Thanh trong từ đường của phủ đệ, bên trong chỉ có một món đồ vật.
Đó là một cuộn tranh.
Hình như nó rất khó đặt vào trong túi trữ vật một cách bình thường, quá
trình lấy ra hơi chậm chạp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325913/chuong-1754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.