Nháy mắt hai mắt Đại Đế mở ra, hầm đất u ám đã trở nên sáng chói, ánh
sáng năm màu rực rỡ bao phủ toàn bộ.
Giống như vật đổi sao dời, vạn vật thay đổi, hầm đất bị ẩn đi trong ánh sáng
này, một vùng sao trời mênh mông đã thay thế tất cả.
Giống như vào giờ phút này, Hứa Thanh đã được dẫn dắt ra khỏi đại lục
Vọng Cổ, xuất hiện trong tinh không bao la, đưa mắt nhìn xung quanh tinh
quang lấp lánh, ngân hà phía xa giống như dòng nước chảy.
Đồng thời vô số tinh thần hiện lên từ trong ngân hà, tụ tập lại với nhau, cuối
cùng tạo thành một bóng dáng cao lớn.
Bóng dáng tinh quang, Đế bào lộng lẫy, Đế quan sáng rực, cùng với khuôn
mặt không giận tự uy kia.
Ấy chính là Đại Đế.
Đại Đế được tinh thần phác họa ra ngồi xếp bằng trong tinh không, uy thế
của hắn phóng thích ra vũ trụ, lan tràn Vọng Cổ.
Hứa Thanh ở trước mặt hắn giống như một hạt bụi.
Hứa Thanh cúi đầu, cung kính bái một cái.
“Nói cho ta biết, ước nguyện ban đầu khi xây dựng Chấp Kiếm cung là gì?”
Tiếng nói trầm thấp vang vọng tinh không, làm hư vô hiện nếp nhăn, vô số
tinh thần lay động.
Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn bóng dáng Đại Đế, mang vẻ tôn kính, ngưng
giọng nói:
“Đời đời chấp kiếm, mở ra vinh quang tối cao cho nhân tộc, tạo ra thái bình
hưng thịnh cho vạn thế, đây là ước nguyện ban đầu.”
“Sứ mệnh của bản thân người chấp kiếm là gì?”
Đại Đế lại hỏi.
“Người chấp kiếm, lấy kiếm làm lệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325911/chuong-1752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.