Còn Tử Huyền, sau khi truyền tống đến, nàng vẫn cúi đầu nhìn trận pháp
dưới chân mọi người, nét mặt mang một chút kỳ dị.Giờ phút này nàng đi đến
bên cạnh Hứa Thanh, nhẹ giọng mở miệng.
“Hứa Thanh, truyền tống trận này có điểm gì đó là lạ.”
Trong đêm trăng, trong dư quang của trận pháp, Tử Huyền mặc váy dài màu
trắng giống như tiên nữ, da thịt trắng hơn tuyết, dung mạo tuyệt lệ, quần áo bay
múa theo gió, váy dài đong đưa.
Nhất là đôi mắt thanh thoát, trong suốt như làn nước mùa thu, lúm đồng tiền
trắng nõn nà, toàn thân như có ánh sáng nhàn nhạt, cực kỳ rõ ràng trong đám
người.
Hứa Thanh nghe vậy, nhìn về phía trận pháp dưới chân, ánh trăng trong cái
bóng của hắn khuếch tán ra, dao động tâm tình đến từ Tiểu Ảnh cũng truyền đến
vào lúc này.
“Lớn… Sống…”
Tia u ám lóe lên trong mắt Hứa Thanh, bóng dáng Lý Vân Sơn bay về từ
trong đám tu sĩ quận Thái An đằng xa. Sau khi nhanh chóng đến trước trước
Hứa Thanh, hắn trầm thấp mở miệng, vẻ mặt nghiêm túc.
“E là chúng ta phải ở lại chỗ này một khoảng thời gian.”
“Liên quan đến trận pháp nơi đây sao?” Hứa Thanh hỏi.
Lý Vân Sơn nhìn Hứa Thanh một chút, nhẹ gật đầu.
“Có một số việc, chúng ta ở quận Phong Hải không biết được, thuộc về bí
ẩn của quận Thái An. Truyền tống cổ trận này chính là một trong số đó, chúng
ta muốn để nó khởi động truyền tống rời đi lần nữa, cần một phen bố trí và
chuẩn bị, thời gian ước chừng bảy ngày.”
“Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325895/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.