Lời nói của lão già đường Bản Tuyền quanh quẩn ở trong khách sạn, sắc
mặt Hứa Thanh lạnh lẽo, đội trưởng nheo cặp mắt lại, những người khác đều
nhao nhao trầm mặc, nhất là Ninh Viêm, há mồm muốn nói gì đó, nhưng cuối
cùng vẫn là im miệng không thốt lên lời.
"Cũng chính là vì vậy, Diêu Hầu bảo ta cho ngươi biết đừng trở về, một khi
ngươi trở về... Thất hoàng tử nhất định sẽ dựa thế để chiêu mộ ngươi, khi đó..."
Lão già đường Bản Tuyền đang muốn thở dài về mức độ nghiêm trọng của
sự việc, cũng nhìn thấy Thế tử đang uống trà, trong đầu lại hiện ra những
chuyện mình nghe nói và những lời Linh Nhi kể hồi nãy, hắn đột nhiên cảm
thấy thật ra mình không cần phải thở dài làm gì.
"Ặc... mọi chuyện chính là như vậy."
Lão già đường Bản Tuyền chớp mắt, thấp giọng mở miệng.
Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn phương hướng quận Phong Hải, theo sau đó
xoay người cúi đầu với Thế tử.
Thế tử đặt chén trà xuống, mỉm cười, vừa định mở miệng, nhưng vào lúc
này, một giọng nói lạnh như băng quanh quẩn trong dãy núi Khổ Sinh này.
"Ta với ngươi đi quận Phong Hải một chuyến."
Giọng nói này tựa như kiếm khí, mang theo sát phạt, thiên địa cộng hưởng,
gió nổi mây phun, tám phương ầm vang.
Thế tử nghe vậy, thở dài, một lần nữa cầm lên chén trà.
Giọng nói này, đến từ lão Cửu! Màu đen, sớm đã đầy màn trời.
Vô số ngôi sao tránh khỏi bóng đêm lóe ra, đổ ánh sao xuống nước sông
trùng trùng điệp điệp ở bên ngoài Tế Nguyệt đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325838/chuong-1679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.