Sau một lúc lâu, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lộ vẻ kinh ngạc vui mừng.
"Sư tôn..."
Nàng muốn đứng dậy bái kiến, thế nhưng hồn thể suy yếu, khiến nàng có
chút không nhịn được.
"Sư tôn đến đưa ngươi về nhà."
Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng, tay phải khẽ vuốt trên quầng sáng, tiểu cô
nương dần dần nhắm hai mắt lại lần nữa, đã ngủ thiếp đi.
Nhưng so sánh với trước kia, lông mày của nàng không hề nhíu chặt, trên
mặt không còn vẻ hoảng sợ, hóa thành một mảnh yên bình.
Sau khi êm ái thu hồi Phán Nhạn, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn lão Cửu, lần
nữa cúi đầu, xoay người đang định rời đi thì đúng vào lúc này, lão Cửu bỗng
nhiên mở miệng.
"Sau lưng ngươi có ba vị thần."
Bước chân Hứa Thanh dừng lại, quay đầu nhìn về lão Cửu.
Sắc mặt lão Cửu vẫn lạnh lùng, nhưng sự kỳ dị trong mắt càng đậm, hắn
chăm chú nhìn Hứa Thanh, tiếng nói trầm thấp quanh quẩn.
"Một là chính ngươi, một là quyền hành Hồng Nguyệt biến thành, một là
thần trớ hình thành."
"Nhưng có vẻ như ngươi còn không còn cách nào dung hợp với tụi nó, khó
có thể bày ra được, ta giúp ngươi một phen."
Nói rồi, kiếm trước đầu gối lão Cửu đột nhiên lên không, mũi kiếm chỉ cái
hướng về phía Hứa Thanh.
Một kiếm khí kinh thiên động địa ầm ầm bạo phát từ trong đó, gió nổi mây
phun, bát phương ầm vang, kiếm này khí mang theo sự diệt tuyệt, mang theo sự
hủy diệt, đi thẳng đến Hứa Thanh! Trong mắt Hứa Thanh lóe lên tinh mang, nguy cơ sinh tử dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325833/chuong-1674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.