Đây là cách hiểu của Hứa Thanh đối với bí tàng trước đây.
Cho đến ngày hôm nay, thần tàng xuất hiện, làm thay đổi nhận thức của Hứa
Thanh.
Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được sự khác biệt giữa hai bên, đó không phải
là chênh lệch trước và sau khi thiêu đốt mệnh hỏa, mà là khoảng cách giữa tu sĩ
và phàm tục.
Nhưng cụ thể và vận dụng thế nào, Hứa Thanh còn cần cân nhắc và nghiên
cứu mới có thể nắm giữ nó được.
Giờ phút này sau khi phán đoán đơn giản, điều hắn có thể làm được chỉ là sử
dụng giống như bí tàng, mang ra trấn áp vạn vật.
"Phương pháp này hẳn là không đúng."
Hứa Thanh trầm ngâm, nhìn xung quanh, phong ấn nơi này đã tan vỡ, bốn
phía là một vùng đất cằn cỗi.
"Cách sử dụng chân chính của thần tàng cần thời gian nhất định để hiểu ra."
Đáy lòng Hứa Thanh thì thào, đứng lên.
Hắn hiểu rằng lúc này không phải là lúc để nghiên cứu, bởi vì hắn còn có
một chuyện quan trọng hơn cần phải làm.
Vì vậy Hứa Thanh thu hồi áo da, máu thịt Xích Mẫu bên trong đó còn rất
nhiều, nhưng bây giờ hắn đã tạm thời đến bình cảnh, không cách nào hấp thu
được nữa, cần chờ đến lúc hắn hình thành nên thần tàng thứ tư thì mới có thể
tiếp tục.
"Giá trị của vật này khó có thể đánh giá, một khi ta có mạch suy nghĩ và sự
chuẩn bị cho thần tàng thứ tư, là có thể nhờ vào đó trong nháy mắt hình thành."
Hứa Thanh thở sâu, cẩn thận cất áo da xong, chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325832/chuong-1673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.