Bởi vì bây giờ Thần tử đang thiêu đốt toàn thân, nhanh chóng tiêu tán, sau
cùng, hắn lại nhìn về phía Hứa Thanh.
“Hết thảy, đều là bởi vì sự xuất hiện của ngươi, trở thành ngọn nguồn.”
“Giữa ta và ngươi, có quá nhiều tương tự, đây quả thật là trùng hợp sao?”
“Có phải quá khứ của ta lại chính là tương lai của ngươi hay không…”
Thần tử nhẹ giọng thì thào, thân thể bị ngọn lửa màu vàng kim bao phủ, dần
dần tiêu tán trên đỉnh đầu bức tượng phụ thân hắn.
Thiên địa rung chuyển, gió lớn gào thét, mây mù bốc lên.
Xa xa, Hồng Nguyệt tinh thần ở chân trời càng lúc càng lớn, màu đỏ ửng
tràn ra bốn phía hình thành huyết quang, tạo thành khuôn mặt nhắm mắt của
Xích Mẫu, bao phủ bầu trời.
Thần, đến.
Bầu trời, bắt đầu mưa.
Mưa này như nước mắt, cũng như máu, nhưng màu sắc cũng không phải
màu đỏ, mà là vàng kim.
Nước mắt màu vàng kim, máu màu vàng kim, vào thời khắc này giáng
xuống từ trên trời, tràn ngập trên toàn bộ Tế Nguyệt đại vực.
Nhưng, nó không phải chân thực.
Cơn mưa hư ảo dường như cũng nhiễm khí tức của sông dài thời gian, cho
nên nhìn như rơi xuống, nhưng trên thực tế có lẽ nó rơi vào viễn cổ, cũng có lẽ
là rơi vào tương lai…
Đây cũng là do tính đặc dị của Thần linh dẫn đến.
Đối với loại tồn tại Thần linh này, có rất ít người của đại lục Vọng Cổ có thể
chân chính nói ra bản chất của nó. Loại thể sinh mạng vượt xa cấp độ hiện nay
này, bản thân nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325785/chuong-1626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.