Khuôn mặt Điện hoàng nghiêm lại, hắn nhìn chằm chằm Hứa Thanh, trong
mắt lộ ra một vệt sát cơ.
Hứa Thanh không nhìn, hắn yên lặng đứng giữa không trung, ánh mắt đảo
qua huyết thú tứ phương, truyền ra thần niệm, đánh dấu tu sĩ Hồng Nguyệt nơi
đây.
“Ăn bọn họ.”
Trong chớp mắt tiếp theo, tất cả huyết thú cùng nhau ngẩng đầu, bỗng nhìn
về tu sĩ Hồng Nguyệt và Điện hoàng xung quanh, mắt lộ ra sự khát máu và điên
cuồng, miệng phát ra tiếng gầm thét, toàn bộ chúng xông ra rít gào mà đi về
hướng tu sĩ Hồng Nguyệt,.
Thế cục chiến trường, giờ khắc này xuất hiện nghịch chuyển, nháy mắt đại
loạn. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu kinh hãi, tiếng rống giận dữ, không ngừng
vang lên trầm bổng.
Mà bên phía Nghịch Nguyệt, bây giờ sĩ khí phóng đại, có huyết thú tương
trợ, áp lực của bọn họ giảm xuống rất nhiều. Giờ phút này sau khi nhanh chóng
chỉnh đốn, bọn họ lần lượt gia nhập chiến trường, cùng nhau chiến đấu.
Nhưng vào lúc này, một tiếng sấm rền vang, một tiếng sấm giống như khai
thiên lập địa bỗng nhiên truyền ra từ bên trong xác phàm của Xích Mẫu, xác
phàm của Xích Mẫu kia càng nhanh chóng co lại, vừa cấp tốc phồng lên.
Trong mơ hồ, còn có âm thanh thê lương truyền ra từ bên trong.
Hiển nhiên, chiến tranh bên trong xác phàm của Xích Mẫu cũng xuất hiện
một chút biến hóa.
Một màn này làm tu sĩ Hồng Nguyệt nơi đây đã rét vì tuyết lại lạnh vì
sương, vẻ mặt đều thay đổi, mà vào thời khắc này trong mắt Điện hoàng rốt cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325771/chuong-1612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.