Mặt đất hòn đảo lay động kịch liệt, ngoài ba tòa miếu thờ cổ xưa kia và tám
tòa miếu tràn ra ánh đỏ, Thần điện ở chỗ khác đều ầm ầm đổ sụp, lõm xuống
trong một chớp mắt này.
Hóa thành vòng xoáy, hình thành hang động.
Phóng mắt nhìn lại, hang động trên toàn bộ hòn đảo không dưới mấy ngàn.
Từng chùm huyết quang, bất thình lình tràn ra từ trong những hang động
này. Từng con huyết thú mà Hứa Thanh gặp phải ở đại mạc lúc ban đầu nhảy ra
từ trong những hang động này, một.
Bọn chúng hình dáng dữ tợn, vô cùng hung thần.
Lít nha lít nhít, số lượng nhiều đến mức hóa thành một mảnh biển thú liên
miên bất tuyệt.
Giống như trong lòng đảo này hoàn toàn trống rỗng, bản thân nó chính là
một hang động khổng lồ, chứa đựng huyết thú đếm không xuể.
Khoảnh khắc xuất hiện, miệng của bọn chúng truyền ra tiếng gào thét khát
máu, âm thanh này lộ ra điên cuồng, đói khát và tham lam.
Từ bốn phương tám hướng, bây lên trời, cưỡi biển máu phóng đi về giữa
chiến trường giữa không trung.
Những nơi đi qua, một mảnh màu đỏ, tu sĩ Nghịch Nguyệt mắt thấy một
màn này, cảm xúc đều dao động, biểu cảm tới tấp nghiêm nghị.
Đội trưởng nheo mắt lại, nhìn về phía Điện hoàng, truyền âm với Hứa
Thanh.
“Tiểu A Thanh, lão quỷ này quá cẩn thận, chúng ta phải nghĩ cái biện pháp
để hắn tới, sau đó ngươi cứ nhìn là được rồi, ta có biện pháp đối phó tên giặc
trộm mắt này.”
Hứa Thanh nghe vậy gật đầu, nhìn phía huyết thú đếm không hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325770/chuong-1611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.