Trong đó cũng bao gồm cả Điện hoàng, còn có xác phàm của Xích Mẫu, đều
trong một trảo của bàn tay lớn màu đen này, bị nó bao phủ.
Sau đó, nó chậm rãi dâng lên, mang theo cả đám người, cắm vào trong
huyết hồ trên trời.
Nó đến, không cách nào bị ngăn cản, nó rời đi, khó mà bị ngăn cản.
Tất cả mọi người, bao gồm Hứa Thanh và đội trường ở trong, đều chỉ có thể
trơ mắt nhìn bàn tay to kia biến mất trong huyết hồ, cho đến khi bên trong huyết
hồ lộ ra một đôi mắt vàng kim, cách nước hồ, lạnh lùng nhìn về phía mặt đất, lại
nhìn về phía bầu trời nơi xa.
Sau đó, hai mắt màu vàng óng khép kín, hình chiếu huyết hồ trên trời cũng
tiêu tán theo.
Trận chiến này, kết thúc.
Sau khi bầu trời khôi phục, uy áp và trói buộc đến từ bàn tay Thần linh này
cũng lập tức biến mất, nhưng sóng lớn đến từ trong tâm thần mọi người lại chưa
dừng lại, ngược lại bởi vì cặp mắt vàng kim kia, làm tất cả mọi người áp lực
theo bản năng.
“Đó là ai…”
Tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện, đều tự im lặng, nhưng trong lòng bản năng hiện
ra câu hỏi này.
Mà đáp án, thật ra bọn họ đều có, nhưng lại không cách nào tin tưởng.
“Thần tử…” Lý Tiêu Sơn khàn khàn mở miệng.
“Thần tử ta nhìn thấy ở thời đại kia, không đáng sợ như thế.” Thần Tước Tử
nhíu mày, chậm rãi thốt ra lời.
“Cảm giác hắn đem đến cho ta đã vô hạn tiếp cận Thần linh.”
Bốn phía yên tĩnh.
Rõ ràng đây là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325760/chuong-1601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.