“Lúc trước có đại oa oa, sau lưng một loạt tiểu oa nhi, mười oa oa sáu bảy
tám, mắt màu đỏ tóc màu tro, suốt ngày không nói lời nào, đại hài tử trông thấy
gọi A gia, tiểu hài tử gặp được đừng sợ…”
“Cho đến khi đột nhiên có một ngày, đại oa oa bệnh, nhị oa oa trông, tam oa
oa mua thuốc, ngũ oa oa nấu, lục oa oa chết, thất oa oa cười, bát oa oa đào hố,
cửu oa oa nhảy, thập oa rơi nước mắt trên mặt đất, ta đến hỏi hắn vì sao lại
khóc…”
“Tứ oa oa lạc mất không trở lại!”
Mặt hồ dần dần sôi trào, hình như có tồn tại nào đó, đang chậm rãi dâng lên
từ đáy hồ.
Một khí tức kinh khủng giáng lâm theo đó.
Dãy núi Khổ Sinh, chiến trường thảm liệt, mỗi thời mỗi khắc đều có tử vong
giáng lâm, biển máu trên mặt đất khô cạn, hình thành một cái hố sâu to lớn.
Thiên hỏa bao phủ nó, khuếch tán đầy trời.
Tượng thần đến từ Nghịch Nguyệt Điện, dưới sự gia trì của vực bảo này, có
sức chiến đấu kinh người.
Cho dù có tử vong, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, theo Nghịch Nguyệt Điện
chấn động, tu sĩ Nghịch Nguyệt tử vong sẽ đi ra lần nữa từ miếu thờ trong tấm
gương kia, xông vào chiến trường, tiếp tục chém giết.
Kể từ đó, cho dù tu sĩ Hồng Nguyệt triển khai thuật pháp nguyền rủa, nhưng
có Nghịch Nguyệt Điện tồn tại, trong thời gian ngắn có thể trấn áp xuống, làm
trận chiến tranh này nhanh chóng nghiêng về một phương Nghịch Nguyệt Điện.
Đến từ hơn hai mươi vị tu sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325759/chuong-1600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.