Tấm gương này rất nhanh khuếch tán trên bầu trời, rộng lớn kinh người, tràn
ra ý chí cổ xưa tang thương. Mặt gương chiếu ra một ngọn núi cao lớn, có thể
thấy được mười vạn miếu thờ trên ngọn núi, trong mỗi một miếu thờ đều tồn tại
một tượng Thần.
Khí thế ngập trời! Trong tấm gương, giờ phút này một bóng dáng xuất hiện, bóng dáng kia là
ông lão. Đó chính là khí linh của Nghịch Nguyệt Điện.
Hắn ở trong tấm gương, ngóng nhìn Hứa Thanh và Đội trưởng, cuối cùng
cúi đầu xuống, ôm quyền cúi đầu.
“Bái kiến chủ tử.”
Một lời một cái cúi đầu này, vô số tin tức liên quan tới Nghịch Nguyệt Điện
tràn vào trong đầu Hứa Thanh và Đội trưởng. Hai người bọn họ nhìn nhau, đồng
thời mở miệng.
“Chúng tượng… Quy vị!”
Theo lời nói của Hứa Thanh và Đội trưởng vang vọng, thân thể của bọn họ
đi vào bầu trời phản chiếu trong gương hồ, đi vào bên ngoài Điện đường chí cao
của Nghịch Nguyệt Điện, nhìn xuống hết thảy, như Thần linh.
Ngọn núi Nghịch Nguyệt Điện lập tức rung lắc.
Quyền hạn phong tỏa đến từ Nhất điện chủ cùng Ngũ điện chủ sau khi làm
phản, vào thời khắc này, trực tiếp bị Hứa Thanh và Đội trưởng xóa đi.
Bọn họ mới thật sự là Nghịch Nguyệt Chủ.
Dưới quyền hạn tối cao của Hứa Thanh và Đội trưởng, quyền hạn của tất cả
Phó điện chủ đều có thể tuỳ tiện trấn áp.
Giờ phút này, ngọn núi trong gương nổ vang, từng tòa miếu thờ trong đó lấp
lánh. Trong chớp mắt mười vạn miếu thờ phát ra ánh sáng chói mắt, óng ánh vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325754/chuong-1595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.