Đội trưởng hét lớn một tiếng, nhất thời bốn phía dấy lên âm phong, âm lãnh
đến cực hạn, rơi vào trên thân người sống, sẽ run rẩy theo bản năng, càng giống
như Hoàng Tuyền bị mở ra trong thiên địa, truyền ra vô số tiếng quỷ khóc sói
tru.
Chớp mắt, năm xác phàm của Hứa Thanh đã cùng mở hai mắt ra, cho dù là
phần mộ mai táng, đất cũng lún xuống dưới, lộ ra hai mắt của thân thể bị chôn
vùi.
Ngay sau đó, năm xác phàm này đều tự đứng lên, rồi nhanh chóng tới gần
nhau, sau khi đụng chạm vào nhau, lại chồng lên nhau.
Cho đến năm thi dung hợp, không ngừng nhúc nhích, hình thành chân thân
đang nhắm mắt của Hứa Thanh.
Giờ khắc này, hắn dường như có khác biệt so với trước kia, nhưng lại rất
khó miêu tả. Rồi khi hai mắt bỗng mở ra, hắn thở sâu, trong lòng gợn sóng vô
tận.
Hắn vừa mới cảm nhận được sa vào tử vong, cảm giác thế giới mình ở một
màu đen kịt, bản thân mình bị lạc lối, trở thành một trong vô số vong hồn.
Cho đến khi tiếng ngâm xướng của đại sư huynh vọng lại bên tai, hắn thuận
theo chỉ dẫn của tiếng ngâm xướng kia, trở về từ chết hướng sống, nhưng giờ
phút này suy nghĩ vẫn cứ hỗn loạn.
Đội trưởng quát khẽ một tiếng.
“Tiểu sư đệ, còn không đi viết hết một nét cuối cùng của ngươi!”
Hứa Thanh nghe vậy ngẩng đầu, ngóng nhìn bia đá trước mặt, ngóng nhìn
kia một nét chữ con thiếu cuối cùng, tay phải bản năng nâng lên, bỗng vung lên,
viết nốt tên mình.
Hai chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325753/chuong-1594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.