Đám gà con và U Tinh, còn có Mặc Quy lão tổ đều ở xung quanh, mà tiệm
thuốc… Đã sớm bị xác phàm cắn nuốt.
“Hứa Thanh ca ca… Ngươi ở đâu…”
Thân thể Linh Nhi hơi run rẩy, sắc mặt nàng trắng bệch, đáy lòng thì thào.
Ninh Viêm im lặng, Ngô Kiếm Vu hoảng sợ, mỗi một lần bầu trời nhúc
nhích đều là một lần hoảng hốt đối với tất cả mọi người nơi này.
Mà giờ khắc này, bát phương nổ vang, da xác phàm lại lần nữa co vào. Núi
đá khắp nơi biến mất, từng mảnh từng mảnh khu vực bị cắn nuốt. Phạm vi chỉnh
thể lại càng nhỏ hơn.
Nhưng phản kháng, không bởi vì vô hiệu mà ngừng lại.
Cả người Tứ điện chủ bay lên, đánh phá hướng về bầu trời. Trong tu sĩ,
phàm là người còn có dư lực, cũng đều cắn răng bay lên không, dốc hết sức
xuất thủ.
Dù không thể rung chuyển, nhưng vào thời điểm này, vẫn còn muốn đối
kháng như cũ.
Thậm chí một vài tu sĩ sắp dị hoá, không lựa chọn để chiến hữu trợ giúp kết
thúc, mà bay lên không trong tiếng cười thảm, lao thẳng đến bầu trời da người,
tự bạo ở đó.
Tiếng ầm ầm truyền ra, vô cùng thảm thiết.
Mà da người vẫn đang tiếp tục co vào, huyết vũ càng lớn, bao phủ càng
nhiều phạm vi.
Về cơn gió màu xám ngăn cản xác phàm của Xích Mẫu cắn nuốt, nó cũng
không còn thừa bao nhiêu, không truyền ra tiếng nức nở được, chỉ có thể rải rác
thổi tới thổi đi. Trong mảnh thiên địa bị bao phủ này, chỉ có âm thanh nuốt đến
từ xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325747/chuong-1588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.