“Chẳng lẽ…” Khi Hứa Thanh suy ngẫm, Đội trưởng tiểu đồ đằng trên cánh
cửa phát ra âm thanh không thể tưởng tượng nổi.
“Không đúng, Tiểu A Thanh, ta nhất định lãng quên một chút ký ức, ta bị
ảnh hưởng. Tình huống này là thế nào, không được, ta phải suy nghĩ thật kỹ,
chuyện này thật đáng sợ.”
Đội trưởng kêu lên kinh ngạc.
“Đại sư huynh, đừng nghĩ nữa.” Hứa Thanh đứng lên, đi đến phía cánh cửa.
Hắn muốn đẩy nó ra.
Nhưng ngay khi Hứa Thanh tới gần cánh cửa, tiểu đồ đằng mà Đội trưởng
biến thành đột nhiên tuôn ra ánh xanh, trong đó vang vọng vô số tiếng gầm nhẹ,
tiếng vang chấn động Thần hồn.
Mà khoảnh khắc tiếp theo, một mảnh ánh sáng màu đỏ bỗng xuất hiện trên
đồ đằng của Đội trưởng, nhanh chóng lan tràn, bắt đầu hóa. giấy
“Ta ta ta, ta nhớ tới rồi. Ta trúng nguyền rủa của Xích Mẫu, ta không nên
nhớ tới. Chuyện này không đúng, Tiểu A Thanh nhanh nhanh nhanh, làm ta
quên đi!”
Sau khi Đội trưởng sững sờ, lập tức sốt ruột, âm thanh ẩn chứa vô tận hối
hận, mà đôi mắt Hứa Thanh cũng ngưng lại, đầu óc hắn truyền đến từng đợt âm
thanh ken két. Vẻ mặt hắn thay đổi, hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống, triển
khai ý cảnh lãng quên lần nữa.
Hơn mười nhịp thở sau, Hứa Thanh mở mắt, lộ ra vẻ mờ mịt.
Trên cánh cửa, tiểu đồ đằng mà Đội trưởng biến thành cũng chớp chớp hai
mắt.
“Ừm? Tại sao ta cảm giác quên đi chuyện gì, thú vị… Chờ ta suy nghĩ thật
kỹ, ta nhất định có thể nhớ tới đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325746/chuong-1587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.