Lúc ấy Hồ Ly Bùn từng nói nó có một quả thận, còn đưa cho Hứa Thanh
xem qua nữa...
Nghĩ đến đây Hứa Thanh hơi do dự, sau một lát hắn mới trầm thấp mở
miệng.
“Đại sư huynh, kiếp trước thân thể ngươi mọc bao nhiêu quả thận?”
“Hai quả thôi, ta là Nhân tộc, kiếp trước thân thể ta cũng là Nhân tộc, không
phải Nhân tộc đều có hai quả thận sao? Chẳng lẽ ngươi có ba quả à?” Đội
trưởng liếc nhìn Hứa Thanh vẻ suy xét.
Hứa Thanh không để ý tới ánh mắt của Đội trưởng, hắn lại hỏi thêm câu
nữa.
“Quả còn lại ngươi có cảm ứng được không?”
“Có chứ, quả thận còn lại đang ở trong hố Thần tử bên phía Đông, dù đã
biến thành phân nhưng ta vẫn cảm nhận được rất rõ.”
Nói xong Đội trưởng mới kịp phản ứng, trong mắt lóe lên ánh sáng rạng rỡ,
vừa thấp thỏm vừa mong chờ nhìn Hứa Thanh.
“Tiểu A Thanh, ngươi hỏi như vậy chẳng lẽ vì ngươi đã thấy thận của ta ở
đâu à?”
Hứa Thanh không vội đáp, hắn nhớ kỹ lại quả thận Hồ Ly Bùn lấy ra cho
mình xem, mà sự im lặng của hắn khiến Đội trưởng không khỏi lo âu, cũng
càng thêm căng thẳng hơn.
“Đại sư huynh, quả thận bị mất của ngươi có phải có màu vàng, hình dạng
như trăng lưỡi liềm, bên trên còn có một ít phù văn ấn ký không?”
Hứa Thanh nhìn về phía Đội trưởng.
Đội trưởng lập tức trở lên kích động, đồ đằng do hắn biến thành cũng run
rẩy, lập tức hô to lên.
“Đúng, đúng rồi, đúng là màu vàng, Tiểu A Thanh ngươi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325722/chuong-1563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.