Mắt thấy đội trưởng hưng phấn như vậy, trên mặt Hứa Thanh cũng nở nụ
cười.
Hắn không để ý tới cái thân phận chủ nhân Nghịch Nguyệt Điện, dẫu sao
đại sư huynh đã vì điều ấy mà chuẩn bị thật lâu, nếu như y thật sự trở thành chủ
nhân Nghịch Nguyệt Điện, Hứa Thanh cũng không có quá nhiều ngoài ý muốn.
"Vậy ta chúc mừng đại sư huynh trước."
Hứa Thanh mỉm cười mở miệng.
Đội trưởng cười ha ha.
"Có ta thì có ngươi, tiểu sư đệ, chúng ta đi!"
Trong lúc nói, thấu kính chợt lóe lên tia sáng, hóa thành một mảnh ánh sáng
bao phủ hai người, âm thanh nổ vang vang vọng, thân ảnh Hứa Thanh và đội
trưởng tan biến vô ảnh.
Cùng lúc đó, bên trong Nghịch Nguyệt Điện, quang cảnh vô cùng tiêu điều.
Thân núi vẫn hùng tráng như cũ, nhưng miếu thờ bên trên phần lớn đều ảm
đạm.
Cảnh tượng ngàn vạn tượng thần mênh mông đi lại giữa thiên địa trước kia,
bây giờ theo chiến tranh xuất hiện, đã rất khó nhìn thấy.
Đông đảo tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện phần lớn đều đặt tinh lực ở việc dẫn dắt
quân phản kháng chiến tranh cùng Hồng Nguyệt Thần Điện, thời gian ngày bình
thường đến tự nhiên cũng giảm thiểu.
Cho nên giờ phút này Nghịch Nguyệt Điện thoạt nhìn chỉ tồn tại một phần
nhỏ tu sĩ, bọn họ tạm thời tới đây câu thông tình báo cùng với giao dịch cùng
người khác.
Chưa đủ mấy trăm.
Thần thái của bọn họ phần đông là vội vàng, thường thường sau khi hoàn
thành việc cần thiết thì sẽ lập tức rời khỏi, không có thời gian để mà lãng phí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325696/chuong-1537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.