Nhưng lại vào nháy mắt khi mảnh thủy mặc sắp tiêu tán, vào thời khắc này
cảm giác không cam lòng đến từ bản năng của Hứa Thanh bốc lên trong thức
hải, tiềm thức của hắn tự nói với mình, đây là một lần cơ duyên cực lớn.
Mà cơ duyên này..... Chỉ có một lần cơ hội.
Nếu như cái mảnh thủy mặc này thật sự tiêu tán, như vậy hắn sẽ vĩnh viễn
mất đi cơ hội đó.
Vì vậy, một mảnh hào quang bảy màu đột nhiên bộc phát ra từ trong thức
hải Hứa Thanh, tia sáng lập lòe chiếu rọi bát phương, dung nhập vào bên trong
thủy mặc sắp tản mất, đi bắt chước, đi vơ vét, đi cảm thụ.
Nếu đổi thành lúc trước, Hứa Thanh sẽ không làm được điểm này.
Nhưng bây giờ hắn mô phỏng ra cảm ngộ trên Triêu Hà Quang, khiến hết
thảy vốn không thể, trở thành đã có khả năng.
Trong nháy mắt tiếp theo thủy mặc cuộn mình, ánh sáng bảy màu lan tràn ở
bên trong, buộc vòng quanh từng bức họa, nối liền tạo thành từng đạo thân ảnh.
Mặc dù vẫn là mơ hồ, nhưng đã khá hơn nhiều so với lúc trước.
Cảnh tượng xuất hiện càng thêm dầy đặc, nhân vật xuất hiện cũng càng lúc
càng rõ ràng.
Càng là va chạm lẫn nhau, riêng phần mình giao hòa, mơ hồ như muốn hiển
lộ ra một cảnh tượng nguyên vẹn.
Lờ mờ có thể thấy được, trong cảnh đó có hai thân ảnh, một người trên trời,
một người dưới mặt đất.
Thân ảnh trên bầu trời giơ tay lên, thân ảnh dưới mặt đất ngẩng đầu.
Nhưng một cái chớp mắt sắp rõ ràng, một luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325673/chuong-1514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.