Trong lúc Ngô Kiếm Vu đang sững sờ đứng ở nơi đó, đám người Hứa
Thanh đi qua trước mặt y.
Cho đến khi lão Bát đi qua bên cạnh Ngô Kiếm Vu, quét mắt và nhếch
miệng cười một cái.
"Tiểu oa nhi, thi từ không tệ."
Những lời này rơi vào trong tai Ngô Kiếm Vu, hóa thành sấm sét trong đáy
lòng của y, thân hình của y mềm nhũn mà quỳ xuống, ngơ ngác nhìn mấy thân
ảnh đi vào trong tiệm thuốc.
Cho tới bây giờ, y vẫn còn có chút không cách nào tin, bản năng cắn đầu
lưỡi một chút, trong cơn đau nhức kịch liệt, trong lúc thất thần chán nản, thì
thào nói nhỏ.
"Ta rõ ràng gặp được bốn Uẩn Thần còn sống!"
Cảnh tượng trước mắt khắc thật sâu ở trong trí nhớ Ngô Kiếm Vu, y cảm
thấy mình cả đời này đều không thể quên một màn như thế.
Mà trong cửa hàng, một cái chớp mắt Hứa Thanh đi vào, Linh Nhi vui
mừng vừa muốn chạy tới, nhưng sau khi chú ý tới bên cạnh Hứa Thanh còn có
ba lão gia gia lão nãi nãi, bước chân của nàng dừng lại, kinh nghi bất định.
"Tiểu cô nương Cổ Linh tộc này cũng không tệ."
Minh Mai công chúa nhìn về phía Linh Nhi, trên mặt nở nụ cười.
Nàng tán thưởng phong cách chiến đấu của Cổ Linh tộc, trước kia cũng có
một chút hảo hữu Cổ Linh tộc, đối với Linh Nhi nơi đây cũng không xa lạ gì.
Dẫu sao lúc trước Hứa Thanh giải cứu nàng, Linh Nhi là ở cùng một chỗ với
Hứa Thanh.
"Nãi nãi tốt." Linh Nhi nghe vậy chậm rãi đi tới bên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325653/chuong-1494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.