Khổ Sinh sơn mạch.
Bởi vì chân trời lan tràn huyết quang, Hồng Nguyệt sắp trở về, ác niệm
trong lòng chúng sinh cũng theo đó mất đi điều khiển mà tự động bộc phát, cho
nên hỗn loạn không chỗ nào không có, giết chóc liên tục diễn ra.
Duy chỉ có ở trên biên giới thân núi của Khổ Sinh sơn mạch, có một tòa thổ
thành nho nhỏ, nơi đây trước sau như một, từ đầu đến cuối đều vô cùng ấm áp.
Mọi người dùng vẻ mặt tươi cười nhìn nhau, không có bất kỳ địch ý nào với
nhau, tràn đầy hữu ái.
Cư dân bên trong tòa thổ thành này có một nửa là thủ hạ dưới trướng của đệ
tử Lý Hữu Phỉ, bởi vì cảm nhận được đại ái của Thế Tử, vì vậy cam tâm tình
nguyện lưu lại ở nơi đây, còn có một nửa tu sĩ, thì là trong khoảng thời gian này
từ bên ngoài mà đến.
Trước khi những người từ bên ngoài đó đi đến thổ thành, trong lòng tràn
ngập điên cuồng, mà sau khi tiến vào nơi đây, cảm nhận được ấm áp từ nơi này,
vì vậy liền buông xuống ác niệm, trong lòng xuất hiện tốt đẹp.
"Ấm áp nơi đây, chỉ có lúc phụ vương năm đó tại thế, vùng đất này mới có
bầu không khí như vậy, vạn tộc vui vẻ hòa thuận."
Đi trên đầu đường náo nhiệt, Thế Tử cảm khái.
Minh Mai công chúa một thân áo bào trắng chú ý đến đám người chung
quanh, nhẹ gật đầu, nàng biết rõ Thế Tử thật sự ưa thích nơi đây.
Trong mắt Ngũ muội cũng hiện ra hồi ức, so sánh cùng vô số năm tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325652/chuong-1493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.