‘Vạn vật khôi phục’, bốn chữ vô cùng đơn giản, lấy ngữ khí lạnh lùng nói
ra, lại mang cho Hứa Thanh cảm giác cực kỳ mãnh liệt.
Nhất là câu ‘chỉ duy nhất bản thân mình là không thể nghịch lại để khôi
phục’, chỗ này mơ hồ lộ ra một cỗ bi thương khó tả.
Người nhi nữ nhỏ nhất của Chúa Tể này, nàng sinh ra liền có được lực
lượng quyền hành, nhưng đối với nàng mà nói, có lẽ quyền hành này không
phải là chuyện may mắn gì.
Nàng là lấy sinh mệnh của bản thân …để khôi phục vạn vật.
Cái này rất cường đại, đồng thời cũng vô cùng tàn khốc, vả lại hiển nhiên có
cực hạn.
Thế Tử theo bản năng giơ tay lên, đặt ở trước mặt Ngũ muội.
Từ nhỏ đến lớn lão vẫn luôn làm như vậy, không chỉ là lão, tất cả huynh đệ
tỷ muội bọn họ cũng đều làm.
Minh Mai công chúa cũng tương tự như thế.
"Không cần, ta vốn không sống được quá lâu." Lão nãi nãi áo đen nhàn nhạt
mở miệng.
"Sống không được bao lâu, cũng phải sống!" Thế Tử nhíu mày, thần sắc lộ
ra uy nghiêm, giọng nói cũng lần đầu tiên bá đạo như vậy.
Lão giơ tay phải lên vỗ một cái, một đám khí tức sinh mệnh tràn ra từ trên
người của lão, bay thẳng đến lão nãi nãi áo đen.
Cưỡng ép dung nhập.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể lão nãi nãi áo đen chấn động, khí tức trên
thân rõ ràng nồng đậm hơn một chút, nàng với vẻ phức tạp nhìn người ca ca
trước mắt này, trầm mặc không nói.
Cách làm đồng dạng cũng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325650/chuong-1491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.