Hứa Thanh do dự, nhìn qua trái cây kia, lại nhìn nữ tử phong hoa tuyệt đại ở
trước mặt mình.
Từ thân ảnh Thế Tử ở bên, cùng với mục đích đi tới nơi đây, hắn tự nhiên có
thể đoán được người này là ai, nhưng vẫn không cách nào chồng lại cùng với bộ
dáng đối phương xuất hiện ở băng nguyên phía bắc trong trí nhớ lúc trước.
Chênh lệch quá lớn.
Mà vừa rồi, hắn vốn đã làm xong chuẩn bị đại chiến một trận cùng vị Linh
Tàng kia.
Nhưng lúc này...
Hứa Thanh đưa mắt nhìn cái cây, đã mất đi tất cả hứng thú, cung kính nhận
lấy trái cây.
"Đa tạ tiền bối."
Hắn cảm thấy như vậy cũng không tệ.
Minh Mai công chúa khẽ gật đầu, thật ra nàng cảm thấy tên tiểu bối ở trước
mắt này rất được, một mặt là đệ đệ mình nhận thức, một phương diện khác thì là
nàng hiểu rõ, chính mình có thể thoát khốn, tất nhiên có liên quan cùng tiểu bối
này.
Cho nên đối với người ân oán rõ ràng như nàng mà nói, không thể vì cái gọi
là ma luyện gì đó của đệ đệ mà ảnh hưởng tới đồ tặng.
Thế Tử bất đắc dĩ, lão muốn rèn luyện Hứa Thanh một chút, bất quá bây giờ
nếu như Tam tỷ đã chủ động cho, lão cũng chỉ có thể cười một cái.
"Như vậy, chúng ta đi thôi?"
Thế Tử nhìn Tam tỷ.
Minh Mai công chúa quét mắt nhìn bộ dáng tuổi già sức yếu của Thế Tử,
đáy lòng thở dài, tuy biết rõ đây là Thế Tử cố ý làm ra biểu tượng mà thôi,
nhưng từ bên trong vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325646/chuong-1487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.