Hôm nay đã là đêm khuya ngày thứ bảy, cách sáng sớm theo như lời Thế Tử
còn hai canh giờ.
Hứa Thanh cảm giác khung cảnh bên ngoài, thấy Thế Tử khác biệt cùng
ngày xưa, lão không phải ngồi trong đại sảnh uống trà mà là đang ở bên ngoài,
đứng trên nóc nhà nhìn lên bầu trời.
Thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái, tan biến khỏi sau nhà, lúc xuất hiện
cũng tương tự ở trên nóc nhà.
"Đợi!"
Thế Tử liếc mắt nhìn Hứa Thanh, nhàn nhạt mở miệng, như cũ nhìn lên bầu
trời.
Hứa Thanh gật đầu, ngồi ở một bên ngẩng đầu nhìn lên trời.
Bầu trời của Tế Nguyệt đại vực ban ngày lờ mờ ít ánh sáng, ban đêm càng
là đen nhánh, giống như có một tấm màn đen che phủ trên đó, không có bất kỳ
ngôi sao nào, tựa như hư vô.
Gió từ bốn phía gào thét đến giống như tiếng cười, mang theo nức nở nghẹn
ngào, vang vọng giữa thiên địa.
Mà vào ngày hôm nay, toàn bộ Khổ Sinh sơn mạch cũng trở nên an tĩnh hơn
không ít so với trước kia.
Vào một đêm này, toàn bộ tu sĩ bản thổ tựa hồ cũng có một chút bất an.
Hứa Thanh tản thần thức ra, phát hiện lúc này mặc dù Lý Hữu Phỉ đang
khoanh chân đả tọa trong phòng, nhưng rõ ràng tim đập rộn lên, thần sắc cũng
mang theo mê hoặc.
Hứa Thanh có chút kỳ dị, lại cảm giác bát phương, toàn bộ Khổ Sinh sơn
mạch, ngay cả tiếng chim thú cũng đều thiếu đi rất nhiều.
Dường như, có chuyện gì đó sắp phát sinh.
Thời gian dần trôi, qua một canh giờ.
Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325630/chuong-1471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.