Giờ phút này, lực chú ý của những người mặc áo bào trắng kia đều đặt ở
trên phong bạo màu đen, không có bất kỳ một ai phát hiện bên chỗ Ảnh Tử xuất
hiện biến hóa dị thường.
Một thân ảnh hoàn toàn ẩn nấp, không cách nào bị cảm giác, đang ngồi xổm
bên người Ảnh Tử, nhìn qua dao găm ghim vào trên người Ảnh Tử, đã nghiên
cứu được một lúc.
Người này, chính là Hứa Thanh.
Về phần tồn tại bên trong gió lốc, là do lão tổ Kim Cương Tông biến thành.
Hứa Thanh biết được người có thể vây khốn Ảnh Tử, tự nhiên không phải là
hạng người đơn giản, cũng suy đoán sẽ có bố cục xuất hiện, cho nên đã sớm để
cho lão tổ Kim Cương Tông thay thế mình hiển lộ ở trong gió lốc để thu hút lực
chú ý.
Mà tự thân hắn thì ẩn nấp, yên lặng đi đến.
Vốn định vô thanh vô tức liền cứu Ảnh Tử ra, nhưng con dao găm màu vàng
này rất không tầm thường, khí tức tràn ngập phía trên chẳng những có thể trấn
áp Ảnh Tử, coi như là Hứa Thanh cũng đều thấy hãi hùng khiếp vía.
Hắn có thể cảm thụ con dao găm này tựa hồ là vận lực lượng huyết mạch ra
để sử dụng, nếu như không có được huyết mạch tương ứng, rất khó có thể rung
chuyển nó, mà ở bên trên còn có ám quang lập lòe, giống như có thể cảm ứng
bên ngoài, nếu không phải phù hợp với yêu cầu sử dụng, trong khoảnh khắc sẽ
bị bài xích.
Cho nên, hắn đứng ở đó một mực nghiên cứu làm thế nào rút ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325566/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.