Hứa Thanh cũng không nhiều lời, hắn để Ảnh Tử lại, cũng triệu hoán ra sư
tử bằng đá cùng cái đầu trong nhà tù 132 khu Đinh, đồng thời tản ra khói độc
bao phủ bốn phía, phong bế nơi đây.
Làm xong đây hết thảy, Hứa Thanh thở sâu, vỗ vỗ bờ vai Thạch Phán Quy.
"Phán Quy, chờ ta trở lại."
Nói xong, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về phía Thánh thành.
Như nhìn một mảnh tử địa, không chút gợn sóng, chỉ có từng tia tử vong
không ngừng hội tụ, không ngừng trở nên nồng đậm, cuối cùng tản ra toàn thân,
bao phủ bát phương.
Hắn cũng không tiếp tục mở miệng mà bước ra một bước, tiến tới phía
trước, bay lên bên trên bầu trời, phất tay, Linh Luân hiện ra.
Thân ảnh bà lão áo đen kinh khủng xuất hiện trên bầu trời.
Hứa Thanh đứng trên đỉnh đầu, gương mặt bà lão lộ ra tử vong và sát ý,
nhoáng một cái bỗng nhiên bay đi.
Hứa Thanh cúi đầu, trong khi cấp tốc bay về phía trước, độc cấm trong cơ
thể tản ra, lan tràn ra sau lưng.
Không phải là khuếch tán lung tung, mà ngưng tụ cùng một chỗ.
Càng lúc càng nhiều.
Thời gian dần trôi qua, sau lưng Hứa Thanh liền hình thành một mảnh
sương mù nồng đậm.
Trong mảnh sương mù ẩn chứa độc cấm, dẫn động thiên địa biến sắc, bát
phương nổ vang, mà mảnh sương mù này còn càng lúc càng lớn, càng lúc càng
đậm.
Dưới sự phóng thích liên tục của Hứa Thanh, Nguyên Anh Độc Cấm trong
cơ thể của hắn bạo phát toàn bộ, khiến cho độc sinh ra trên người hắn dâng lên
trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325478/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.