Nhân tộc trong lồng giam vẫn chết lặng như trước, trải qua nhiều ngày hành
hạ cùng với hai tộc thi pháp, khiến cho ý thức của bọn họ đều đã sắp tan vỡ, dù
là nhìn thấy Hứa Thanh, trong mắt cũng đều không có thần thái.
"Lý tỷ tỷ... Trần a di....." Linh Nhi đi đến trước lồng giam, nhìn qua thân
ảnh bên trong, giọng nói mang theo tiếng khóc.
Hứa Thanh lặng lẽ đi đến, phất tay tản Triêu Hà Quang ra, hắn giơ tay lên
mở lồng giam ra, oanh một tiếng, đám người bên trong giống như là hàng hóa
vậy, đổ xuống lăn ra.
Nhưng đều được Hứa Thanh cẩn thận che chở, khiến cho mặc dù bọn họ rơi
lả tả, nhưng cũng không tạo ra thêm nhiều thương vong hơn nữa.
Chỉ là ánh mắt khi nhìn những lớp phía dưới trong lồng giam, khiến cho nội
tâm Hứa Thanh vô cùng trầm thấp.
Dưới đáy lồng giam, phần lớn đều đã bị đè ép thành thịt nát, mấy trăm
người hòa hợp lại với nhau, có chút ngay cả mặt mũi cũng không nhận ra...
"Phán Nhạn đâu....."
Hứa Thanh thì thào trong lòng, đi về mấy cái lồng giam kế tiếp, mở ra nhìn
một cái, nhìn qua những tộc nhân quen thuộc kia, nhìn qua những thân hình
máu thịt mơ hồ đó, nhìn qua những đống thịt nát nhìn thấy mà giật mình ấy, tâm
Hứa Thanh, dâng lên nồng đậm bi thương.
Hắn đã trải qua nhân gian thê thảm, nhưng vẫn không cách nào hờ hững đối
với cái dạng địa ngục này.
Nhất là vào hai tháng trước, những người này đều là từng sinh mệnh tốt đẹp,
Hứa Thanh còn cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325477/chuong-1318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.