Cứ như vậy, lại trôi qua bảy ngày.
Lúc này, sau khi Hứa Thanh đã hoàn toàn xâm nhập Thiên Hỏa Hải, vào
hoàng hôn ngày thứ bảy, hắn thấy được ánh sáng màu đỏ.
Đầu nguồn của ánh sáng là một trái tim vô cùng lớn, nó đang đập, truyền ra
âm thanh thình thình vang vọng thiên địa, hình thành uy áp kinh người, khiến
cho thiên địa biến sắc, phong vân cuốn động.
Trên trái tim cực lớn này xây dựng một tòa cung điện màu đỏ, tạo hình
phong cách cổ xưa, tràn ngập huyết ý, đồng thời còn có nồng đậm thần lực của
Xích Mẫu dâng lên ở bên trong.
Mà bắt mắt nhất chính là pho tượng dựng đứng trước cung điện.
Một pho tượng quỳ ở nơi đó, hai tay che mắt, thất khiếu chảy máu.
Về phần bốn phía trái tim, nổi lơ lửng hơn mười khối thiên thạch lớn nhỏ
không đồng đều, màu sắc vốn là màu đen, nhưng bởi vì máu tươi bao phủ, cho
nên đã biến thành đỏ tía.
Trên mỗi một viên thiên thạch, đều có một vị tu sĩ khoanh chân ngồi, các tộc
đều có, bọn họ không hề nhúc nhích, giơ hai tay lên che mắt, toàn thân chảy
xuôi máu tươi, lan tràn xuống thiên thạch.
Không có người nói chuyện, duy chỉ âm thanh tim đập khuếch tán theo
huyết quang, thay thế hết thảy ngôn ngữ.
Hồng Nguyệt Thần Điện.
Hứa Thanh từ xa xa nhìn thấy, thân thể lập tức trầm xuống, chìm vào bên
trong nham thạch nóng chảy, hai mắt nheo lại, lặng lẽ ngóng nhìn.
Trái tim cực lớn trên trời màn dần dần trôi đến, mang theo thiên thạch bốn
phía, bỏ qua hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325462/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.