Trong động quật mờ tối, Đoan Mộc Tàng trôi lơ lửng trên không trung, quay
lại nhìn Hứa Thanh.
Giọng nói của lão vang vọng, hóa thành dư âm truyền ra khắp bốn phía.
Hứa Thanh đứng dậy, cúi đầu về phía Đoan Mộc Tàng, nhẹ gật đầu.
"Cảm ơn."
Lúc trước Đoan Mộc Tàng cảm ơn hắn, là bởi vì hắn tô đẹp cho thế giới bên
ngoài, cho những người ở nơi này một tia hy vọng.
Hắn cảm ơn Đoan Mộc Tàng, là bởi vì phần tín nhiệm của đối phương.
Đoan Mộc Tàng vung tay lên, trước mặt liền xuất hiện một cái vòng xoáy,
lão cất bước đi vào, đứng bên trong vòng xoáy chờ đợi Hứa Thanh.
Hứa Thanh tiến về phía trước một bước, bước vào trong vòng xoáy.
Đây là lần đầu tiên trong một tháng qua, hắn rời khỏi tầng thứ nhất của mộ
thất này, giờ phút này, theo hắn bước vào bên trong vòng xoáy, một cái thế giới
phàm tục lập tức chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.
Vẫn là bên dưới mặt đất như trước, nhưng nếu so với phạm vi chỗ hắn ở lúc
trước thì lớn hơn rất nhiều, đây là một cái thành trì ở dưới lòng đất.
Âm thanh hối hả, tiếng cười nói hoan hô, chớp mắt liền từ bên trong thành
trì phiêu tán ra ngoài, phiêu đãng tới bên tai Hứa Thanh, Linh Nhi cũng lộ đầu
ra, nhìn về phía thành trì.
Bên trong thành trì đều là nhân tộc, số lượng rất nhiều, tới hơn 10 vạn.
Đây là lần đầu tiên sau khi Hứa Thanh đi đến Tế Nguyệt đại vực nhìn thấy
thành trì nhân tộc, cũng lần đầu tiên trông thấy nhiều đồng tộc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325455/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.