Cứ như vậy, sau khi bốn phía tạm thời yên tĩnh, giọng nói bình tĩnh của Hứa
Thanh vang vọng ra.
"Hộ tống."
"Tôn Thần chỉ!"
Mấy nghìn Hà Linh giống như khô lâu, do những sợi tóc huyết sắc tạo thành
hình, đồng thời mở miệng và một hơi bay tới, vờn quanh bốn phía Linh Luân
của Hứa Thanh, trùng trùng điệp điệp, khí thế ngập trời, hộ tống tiến về phía
trước.
Nước sông tự động chấn động tăng tốc vì Linh Luân, mặt sông vặn vẹo như
đang nằm rạp xuống, một màn này khiến Ngô Kiếm Vu nhìn mà rung động lắc
lư, tâm thần hoảng hốt, đội trưởng đi đến bên cạnh, ôm cổ y và thấp giọng mở
miệng.
"Đại Kiếm Kiếm, lúc trước ta không lừa ngươi đúng không, ngươi có muốn
có một ngày cũng như thế này hay không?"
Ngô Kiếm Vu nhất định là muốn, cũng đã định trước không cách nào tránh
khỏi được ma chưởng của đội trưởng.
Cho nên rất nhanh, y đã bị đội trưởng kéo đến một bên, nhỏ giọng thì thầm
một phen, trong mắt Ngô Kiếm Vu mang theo vùng vẫy và kích động, nhưng
cuối cùng kích động đã vượt qua hết thảy.
"Kẻ đần!"Ninh Viêm thấy một màn như vậy, đáy lòng hừ một tiếng.
Hứa Thanh không có để ý tới những thứ đó, hắn đang cảm giác những con
Hà Linh này.
Chúng nó không giống với pho tượng Hắc Thiên trong Thánh Lan tộc lúc
trước, càng giống như là vật sống hơn, bởi vì Hứa Thanh cảm nhận được bên
trong khí tức của những con Hà Linh này, có một cảm giác kính sợ.
Thậm chí mơ hồ trong đó, còn có một tia mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325433/chuong-1274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.