Linh Luân như thế, lúc Hứa Thanh cầm được cũng rất giật mình, dưới mắt
thả xuống trên dòng sông, bất kể Ninh Viêm hay là Ngô Kiếm Vu, sau khi nhìn
thấy thì trong lòng đều bay lên gợn sóng.
"Đây là Linh Luân của đệ thất phong các ngươi?" Ngô Kiếm Vu hít vào một
hơi, nói ra tiếng người chứ không ngâm thơ.
Đội trưởng ở một bên nở nụ cười.
"Xem ra Trương Tam cũng có cùng niệm tưởng đối với Câu Anh giống như
ta."
Tạo hình bà lão này, rất giống với Thần Linh Câu Anh của Nhân Ngư Đảo.
Hứa Thanh gật đầu, cũng không nhiều lời, thân thể nhất thời chợt lóe, trực
tiếp bước lên phần lưng bà lão, đứng trong lầu các trên đó, nhìn về phía xa xa.
Những người khác cũng nhanh chóng đi lên, rất nhanh, theo đèn lồng trong
tay bà lão lập lòe phát ra ánh sáng, áo đen bốn phía giống như cánh buồm lập
tức phấp phới, thân ảnh kia liền vội vã lướt trên mặt sông.
Phạm vi của Tự Âm Hà không nhỏ, độ rộng lại càng là như vậy, lấy tốc độ
Linh Luân của Hứa Thanh, dùng thời gian năm ngày mới đi ngang qua được
non nửa.
Trong lúc đó cũng gặp phải một chút hung hiểm, nhưng dưới con mắt phỏng
chế pháp bảo Thất Huyết Đồng, phần lớn đều bị bọn họ tránh đi.
Bất quá vẫn gặp có một chút tình huống đột phát.
Giống như lúc này, trong nước sông lao ra vô số sợi tóc huyết sắc, quấn
quanh về phía Linh Luân, càng nhanh chóng lan tràn, bay về phía bọn người
Hứa Thanh.
Nhưng không cần Hứa Thanh và đội trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325432/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.