Hứa Thanh thở sâu, đứng dậy cúi đầu về phía người tới.
"Bái kiến thượng tiên."
Tử Huyền cười khẽ, thái độ rất tự nhiên đi đến gần sát Hứa Thanh, giơ tay
lên phủi đi một chút bụi bặm trên người của hắn, khiến cho chúng không thể
bám nhiễm vào Hứa Thanh chút nào.
Nàng lại sửa sang một chút nếp uốn trên quần áo của Hứa Thanh.
Sau đó hai mắt Tử Huyền nhìn Hứa Thanh thật sâu, một khắc bốn mắt nhìn
nhau, nàng nhẹ giọng mở miệng.
"Bình an là tốt rồi."
Một câu năm chữ vô cùng đơn giản, nhưng lại bao hàm sự quan tâm, để ý,
lo lắng, tưởng niệm, hết thảy cảm xúc đều ở trong những chữ này, rõ ràng
truyền vào nội tâm Hứa Thanh, hóa thành ấm áp.
Thân thể Hứa Thanh chấn động, trong lúc bất tri bất giác, luồng ấm áp này
lan tràn tới trái tim của hắn, khiến cho thân hình cứng ngắc của hắn cũng có chỗ
buông lỏng, mặc kệ Tử Huyền giữ chặt tay của hắn, ngồi ở một bên.
Một làn gió thơm quen thuộc thấm vào trong mũi, theo tư thế ngồi xuống,
lưu tô trên mái tóc Tử Huyền lung lay lắc lắc, liếc mắt nhìn, hình như có thể dẫn
dắt suy nghĩ, tiếp theo thì tâm thần cũng theo đó mà lay động.
Hứa Thanh có chút thất thần, theo bản năng câu nệ.
Tử Huyền đảo đôi mắt đẹp, ôn nhu lan tràn khoang thuyền.
"Ta biết chỗ tâm ngươi hướng đến, biết rõ đường ngươi hướng tới, ta không
ngăn cản ngươi, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, lúc kia, nếu như biết được
việc đó, ta sẽ cùng ngươi cùng nhau đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325402/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.