Mắt thấy như thế, đáy lòng Hứa Thanh có chút nao nao, đội trưởng càng là
bối rối.
Hai người nhìn nhau một cái, truyền âm với nhau.
"Không đúng nha, tiểu sư đệ, sư tôn đâu?"
"Có thể sư tôn đã dùng phương pháp đặc thù đến rồi hay không? Hay là thay
đổi hình dạng, cho nên chúng ta không thể cảm giác ra cũng là bình thường."
Hứa Thanh suy nghĩ một chút, truyền âm trả lời.
Đội trưởng nghe vậy nhẹ gật đầu.
"Có đạo lý, tính cách lão đầu tử luôn luôn nham hiểm, hẳn là lấy phương
pháp chúng ta không biết được đi vào, huống hồ ta hiểu rất rõ lão già này, vừa
nghe thấy Thần Linh, đoán chừng nước bọt cũng chảy ra, còn cần chúng ta phải
tới giúp đỡ lau bớt ấy chứ, tuyệt đối sẽ không có chuyện làm như không nghe
không thấy."
"Cho nên bây giờ hai ta vẫn nên nhanh chóng hạ xuống, kiếm chút điểm tâm
trước là được." Ánh mắt đội trưởng sáng lên, Hứa Thanh suy tư sau đó nhẹ gật
đầu.
Lúc hai người truyền âm, Ninh Viêm vẫn bị đội trưởng ôm cánh tay, một bộ
dạng sợ gã chạy mất, vì vậy trong lúc sương mù chảy xuôi che khuất trước mặt,
Ninh Viêm nhàn nhạt quét mắt liếc đội trưởng.
Hứa Thanh và đội trưởng không hề phát hiện ra việc này, giờ phút này câu
thông xong, sau khi đạt thành chung nhận thức, cùng đại quân cùng nhau thẳng
đến phía dưới.
Đội trưởng vẫn kéo Ninh Viêm lại như trước, hai người phía trước và Hứa
Thanh phía sau.
Rất nhanh, bọn họ cùng tu sĩ bốn phía, cùng nhau phủ xuống dưới mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325315/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.