Cuối cùng Hứa Thanh vẫn đưa cho đội trưởng rất nhiều giải độc đan, giúp y
thuận lợi hóa giải độc trên người.
Sau đó đội trưởng vui vẻ móc ra một quả đào, đặt ở trong miệng, vừa gặm
vừa vỗ vỗ bờ vai Hứa Thanh.
"Chuyện này chúng ta không cần lo lắng nữa rồi, có sư tôn ở đây, lão nhân
gia người kiến thức rộng rãi hơn so với chúng ta, cũng nắm giữ đúng mực tốt
hơn, chúng ta cứ đợi lấy được chỗ tốt là được."
"Đúng rồi tiểu Thanh, ngươi giúp ta nói cùng lão Khổng một chút, giúp ta
một chuyện, hôm nay ta muốn đưa bạn tốt của mình đến chỗ của y."
"Ngươi đi gặp Khổng đại ca, còn phải kêu ta chào hỏi trước?”
“Ngươi đưa ai đi?" Hứa Thanh đưa mắt nhìn quả đào trong miệng đội
trưởng, như có điều suy nghĩ.
Đội trưởng ho khan một tiếng, nhìn chung quanh một chút, sau đó thấp
giọng mở miệng.
"Ta ngày hôm qua đi... Lão Khổng kia quá keo kiệt, thiệt thòi lúc đầu ta vác
Sơn Hà Tử về giúp y, ta nói thầm cho ngươi biết, nhất định là y ghen ghét
chuyện ta là đại sư huynh của ngươi, cho nên không chào đón ta, hazz, ta cũng
ủy khuất nha, y có bản lĩnh thì đi tìm sư tôn của chúng ta đi, có bản lĩnh cũng
bái sư đi."
"Về phần ta mang ai đi, còn có thể là ai nha, đương nhiên là Đào Đào ta yêu
nhất trong lòng rồi." Đội trưởng làm ra một bộ phong khinh vân đạm, nhưng
trên mặt lại tràn đầy đắc ý.
"Các ngươi quen biết?" Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng.
"Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325310/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.