Ngoài Triêu Hà Sơn, bên cạnh hạp cốc, Hứa Thanh ngồi ở đó nhìn thoáng
qua, sau đó liền xoay người rời đi.
Phía sau hắn truyền đến từng trận âm thanh thê lương, theo sau là tiếng gào
thét vang vọng, trong đó còn có âm thanh nổ vang truyền khắp bốn phương.
Rất nhanh, từng đạo thân ảnh con rối Yên Miểu Tộc lao ra khỏi hạp cốc, sau
đó liền toàn diện bộc phát thần thức, mang theo bi phẫn và cuồng nộ, tỏa thần
niệm ra khắp bốn phía.
Giờ phút này trong hạp cốc là một mảnh hỗn độn, nguyên bản mấy trăm tộc
nhân Yên Miểu Tộc, bây giờ còn thừa không có mấy, dưới lực lượng độc cấm
của Hứa Thanh, hơn phân nửa đều đã hình thần câu diệt.
Thật sự là độc của Hứa Thanh, quá mức hung tàn.
Mà những tộc nhân Yên Miểu Tộc chưa bị chết kia, cũng đều đang thống
khổ kêu rên, dùng hết mọi biện pháp đều không thể cải biến tình trạng hư thối
của bản thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể sương mù của mình bị ăn mòn,
dần dần trở thành tàn khói, hình thần câu diệt mà chết.
Về phần pháp bảo bọn họ đang bố trí, cũng bởi vì trận biến cố này, sau khi
bị khói độc bao phủ, dị chất bên trong pháp bảo nhanh chóng tăng thêm, khiến
nó không cách nào trường tồn.
"Là ai!"
Một giọng gào thét từ trong hạp cốc truyền ra bên ngoài, bảy tám Nguyên
Anh Yên Miểu Tộc sử dụng con rối, riêng phần mình tản mát ra chấn động kinh
khủng, vẻ lo lắng tìm kiếm hung thủ.
Dưới độc cấm, con rối của bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325218/chuong-1059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.