Cùng lúc đó bên trong Triêu Hà Châu, một chỗ sâu trong uyên hải....Nơi
này tràn ngập vô tận dị chất, càng có uy áp mang theo ý chí tử vong kinh khủng
tột cùng bao phủ bát phương.
Toàn bộ không gian bốn phía đều mơ hồ, hết thảy đều vặn vẹo, giống như là
một thế giới do Thần Linh mở ra tạo thành.
Hình như bất luận tu sĩ nào đến nơi này, đều sẽ bị ảnh hưởng, hoặc là chết
bất đắc kỳ tử, hoặc là dị hoá.
Nơi đây, là cấm khu của sinh mệnh.
Mà đầu nguồn của tất cả, chính là một khối di hài mặt trời đã sớm tuyệt tích
với bên ngoài.
Trên khối máu thịt di hài lớn khoảng ngàn trượng, lão đầu Đan Thanh Tộc
đang lạnh run đứng ở nơi đó, nhìn qua cái ngón tay khoảng 100 trượng toả ra
thần uy kinh khủng lơ lửng ở phía trước.
"Đại nhân uy vũ, nghe nói trong vô số năm qua, các tộc đều điên cuồng tìm
kiếm di hài mặt trời ở khắp nơi nhưng đều không tìm thấy, thế mà đại nhân vừa
đến một lần đã tìm được, đại nhân quả nhiên là Thần do trời chọn!"
"Chỉ là khối di hài mặt trời này bởi vì thời gian vẫn lạc quá lâu dài, cho nên
bây giờ thiếu khuyết hoạt tính, rất khó để dùng nó làm nước sơn."
Lão đầu Đan Thanh Tộc run giọng mở miệng.
"Chỉ có cách tìm thêm thật nhiều những sinh mệnh còn sống, đưa vào bên
trong, bổ sung hoạt tính cho nó, như vậy mới có khả năng trở thành nước sơn..."
Ngón tay Thần Linh nghe xong, khẽ quay về một phương hướng, theo bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325216/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.