Phía trên bầu trời của Thủy Mặc sơn mạch, Hứa Thanh và đội trưởng đang
cấp tốc bỏ chạy.
Giờ phút này bộ áo giáp huyết sắc trên người bọn họ đã vỡ vụn hơn phân
nửa, trên người đều là vết thương, nhìn thôi cũng thấy giật mình.
Còn có không ít miệng vết thương đã hư thối, khí tức cả hai đều vô cùng suy
yếu.
Nhất là trên thân thể hai người còn có một chút vết thương trí mệnh, một
cánh tay của Hứa Thanh đã tê liệt, bụng có mấy cái lỗ thủng, vị trí trái tim máu
thịt mơ hồ, hình như đã từng bị nổ tung, miễn cưỡng còn sống.
Mà đội trưởng cũng giống như thế, ngoại trừ bộ vị miệng vết thương trên
thận, còn có vết thương nơi cổ là nghiêm trọng nhất, dường như chỉ thiếu chút
nữa là sẽ bị cắt đứt.
Nhưng không thể không nói, sinh mệnh lực của Hắc Thiên tộc cực kỳ ương
ngạnh, coi như là chịu loại thương thế này, bọn họ vẫn có thể toàn lực chạy
nhanh như trước, mặc kệ máu đen rơi vãi, trong mắt hai người đều mang theo
vẻ cố chấp và lạnh lùng.
Dường như đối với bọn họ mà nói, tử vong cũng đều không coi vào đâu.
Phía sau bọn họ, đám người Sơn Hà Tử gấp rút truy kích tới gần.
Khổng Tường Long không có ở đây, lúc này y đang dùng tốc độ cao nhất
bay nhanh về một phương hướng khác, bay về phía nơi tín hiệu truyền đến.
Vừa truy kích, trên người đám Sơn Hà Tử cũng đồng thời tràn ngập sát khí,
sát ý vô cùng mãnh liệt, thi thoảng lại bấm niệm pháp quyết ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325126/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.