Một màn này lập tức khiến đám Sơn Hà Tử chợt đứng lên, Vương Thần và
Dạ Linh cũng hít vào một ngụm, lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt
Khổng Tường Long cũng lập lòe ánh sáng.
Thật sự là hết thảy mọi thứ, đều giống như đúc với Hắc Thiên tộc trong trí
nhớ của bọn họ, nô dịch vạn tộc, từ không sinh có.
Thậm chí nếu không phải tận mắt nhìn thấy quá trình đối phương biến hóa,
giờ phút này bọn họ cũng sẽ cho rằng Trần Nhị Ngưu chính là Hắc Thiên tộc.
Hứa Thanh cũng lắp bắp kinh hãi.
Thấy phản ứng của mọi người, đội trưởng cao thâm mạt trắc cười cười, phất
tay lệnh bầy rắn tản đi, trường mâu tan biến, tiếp tục đắc ý mở miệng.
"Tiểu sư đệ, lần này đại sư huynh tất nhiên sẽ dẫn ngươi đi làm một chuyến
lớn, về sau đừng đi lung tung ra ngoài nhận nhiệm vụ cùng người khác nữa,
những cái nhiệm vụ kia quá ít quân công, loại việc nhận nhiệm vụ này còn phải
xem ai dẫn theo ngươi ra ngoài."
Khổng Tường Long hừ lạnh một tiếng.
Hứa Thanh cười khổ, nuốt hòn đá màu đen trong tay vào miệng, khiến huyết
dịch bản thân cải biến, sau đó hắn cũng tò mò đội trưởng làm như thế nào để
triển khai được pháp thuật của Hắc Thiên tộc, nhưng khi hắn nghĩ đến sự thần
bí trên người đội trưởng, liền cảm thấy việc này hình như cũng không có gì thần
kỳ.
"Có lẽ ta cũng có thể." Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, nhớ tới con mắt
của Hắc Thiên tộc mà mình đã nghiên cứu ba ngày kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325125/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.