Hơi thở thơm tho không thể tránh khỏi rơi vào trên mặt Hứa Thanh, hắn
thậm chí thấy rõ lông mi khẽ run cùng với lông tơ thật nhỏ trên mặt Tử Huyền,
còn có rặng mây đỏ nhanh chóng hiện lên trên làn da của nàng.
"Nàng cũng khẩn trương?"
Hứa Thanh sững sờ.
Hắn chưa bao giờ thấy qua biểu cảm này của Tử Huyền, trong khi hắn đang
suy nghĩ, Tử Huyền ho nhẹ một tiếng, khuôn mặt ửng đỏ và lông mi run rẩy,
nhưng ánh mắt lại rất sáng, ngón tay chỉ vào ngực Hứa Thanh.
Bắt đầu vẽ họa phù.
Một khắc bị chạm vào, tâm thần Hứa Thanh chấn động, sau đó hai mắt khép
kín, định khí ngưng thần, tiếp tục đọc thuộc lòng Thảo Mộc Kinh trong lòng, cố
gắng làm cho mình bình tĩnh.
Ngón tay của Tử Huyền tựa như nước chảy, nhẹ nhàng mơn trớn trên người
của hắn, đã trở thành sự trở ngại hắn đọc thuộc lòng kinh văn, theo từng đạo
phù văn màu vàng xuất hiện ở trên người Hứa Thanh, cái loại cảm giác mãnh
liệt này càng khiến cho trong đầu Hứa Thanh tựa như nổi lên sóng biển, một
luồng lại một luồng, không ngừng dâng lên.
Cho đến sau một nén nhang, lúc sắc trời bên ngoài đã sáng ngời, ngón tay
của Tử Huyền vẽ trên ngực Hứa Thanh mới có chút dừng lại.
"Hứa Thanh, tim của ngươi đập thật nhanh." Giọng của Tử Huyền rất nhẹ,
nhưng trong Kiếm Các im lặng này vẫn rất rõ ràng vang vọng vào bên tai Hứa
Thanh.
Hứa Thanh hít sâu và mở hai mắt ra, nhìn thấy Tử Huyền cả khuôn mặt đỏ
bừng.
"Không nên cử động, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325123/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.