Nhìn qua Tử Huyền, Hứa Thanh chần chờ một chút, trong đầu hiện ra ngọn
núi và ràng buộc mà đội trưởng đã từng nói qua.
Lúc trước hắn cảm thấy đội trưởng nói có đạo lý, mà trong khoảng thời gian
này lại bận rộn cảm ngộ, cho nên thi thoảng cũng chỉ truyền âm hỏi Tử Huyền
Thượng Tiên về thiên đạo, cũng không nói chuyện nhiều, cũng không hề gặp
mặt.
Giờ phút này nhìn Tử Huyền Thượng Tiên, Hứa Thanh chắp tay cúi đầu.
"Bái kiến tiền bối."
Nghe xưng hô của Hứa Thanh, Tử Huyền Thượng Tiên hơi nhướn mày, sau
khi đánh giá Hứa Thanh vài lần, trong lòng nổi lên rất nhiều suy đoán, nàng
cảm thấy không bình thường.
Từ hai tháng trước, nàng cũng cảm thấy cảm xúc Hứa Thanh hình như có
chỗ biến hóa, mà hiện giờ cái cảm giác này lại càng thêm rõ ràng, dẫu sao so
với nam nhân, nữ nhân nhạy cảm và để ý tới từng chi tiết hơn nhiều.
"Chẳng lẽ là cái tên chết tiệt Trần Nhị Ngưu kia lại ngứa da?"
Tử Huyền lập tức đoán được mấu chốt, nhưng vẫn bất động thanh sắc, cất
bước đi vào Kiếm Các, bàn tay trắng như ngọc giơ lên và nhẹ nhàng hạ xuống.
Cánh cửa Kiếm Các sau lưng lập tức phịch một tiếng khép kín lại.
Cô nam quả nữ ở chung một phòng, biểu cảm Tử Huyền dịu dàng, khoanh
chân ngồi xuống, lấy ra một cái bình thuốc.
"Hứa Thanh, lúc trước ngươi truyền âm nói có việc phải đi ra ngoài, chính là
đi xa, rời khỏi Phong Hải Quận đúng không?"
Hứa Thanh gật đầu.
"Như thế, che chở ở trên người của ngươi sẽ chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325122/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.