Thật ra mùa thu và mùa đông, chỉ cách một trận tuyết rơi.
Tháng thứ năm sau khi Hứa Thanh đi đến Quận Đô, trận tuyết đầu mùa của
mùa đông im hơi lặng tiếng hạ xuống Quận Đô.
Bầu trời là một màu trắng, bông tuyết tung bay trên đỉnh từng tòa kiến trúc,
trên từng ngã tư đường, từng đầu tóc của những người đi đường.
Giống như tô điểm cho toàn bộ đại địa, đồng thời cũng khiến cho ánh mắt
của người ta nhìn qua, sẽ thấy giống như toàn bộ thành trì bỗng nhiều người đầu
bạc hơn một chút.
Trận tuyết đầu mùa tới rất đột nhiên, cũng rất lớn.
Rơi ngoài Hình Ngục Ti, rơi trên từng tòa Kiếm Các.
Trong gió tuyết, Hứa Thanh mặc một thân đạo bào Chấp Kiếm Giả màu
trắng, đứng trong thế giới tràn ngập tuyết, đi đến Hình Ngục Ti.
Hôm nay, là ngày hắn đi trực ở khu Bính.
Mấy ngày trước hắn đã hoàn thành việc trấn áp nhà tù số 1 khu Đinh, thông
qua được khảo hạch thăng chức, từ một khắc đó, hắn không còn là binh sĩ khu
Đinh nữa, mà đã thành binh sĩ khu Bính.
Về phần chức vị trấn giữ nhà tù 132 khu Đinh, Hứa Thanh cũng không từ
bỏ, hắn kiêm nhiệm cả nhà tù 132 khu Đinh.
Mà quần áo của lính canh ngục khu Bính cũng không khác gì khu Đinh, chỉ
là trên vị trí cổ áo, có thêm một cái huy chương màu đen.
Chiếc huy chương này có hình dạng một cái nhánh cây.
Nếu như ví von Hình Ngục Ti thành một cây đại thụ, như vậy lính canh
ngục khu Đinh chính là lá cây, khu Bính thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325100/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.