Diêu Vân Tuệ cúi đầu, trong thoáng chốc nghe lời cô cô nói, ả cúi đầu về
phía Tử Huyền cùng Hứa Thanh.
"Vân Tuệ cũng là người đáng thương, gia phu mất sớm, cô nhi quả mẫu
sống không dễ dàng." Diêu Phi Hà nhìn qua Tử Huyền, nói khẽ.
Tử Huyền thần sắc như thường, cũng không biểu lộ là đồng ý hay không
đồng ý, mà tiếp tục nói cười cùng với Diêu Phi Hà cùng với Lý Thi Đào, ba
người rất nhanh liền không ngừng truyền ra tiếng cười.
Về phần Diêu Vân Tuệ, thì dưới sự an bài của cô cô, ả ngồi ở một bên gảy
cầm, khúc nhạc vang vọng, phối hợp mưa gió, có một phen hàm súc thú vị
khác.
Hứa Thanh từ đầu tới cuối đều không tỏ thái độ đối với chuyện này, hắn
không biết quan hệ chân chính của Tử Huyền Thượng Tiên và muội muội của
Diêu Hầu, cho nên hắn tạm thời không biểu lộ bất luận khuynh hướng gì về
chuyện đó.
Mà trên thực tế đối với hắn mà nói, bất kể hiểu rõ hay không đều không
trọng yếu, cũng không ảnh hưởng tới lựa chọn của bản thân mình.
Khi có cơ hội, hắn vẫn sẽ ra tay giải quyết hai người mẫu tử này, kết thúc
mọi chuyện.
Nghĩ tới đây thì ánh mắt Hứa Thanh lạnh lẽo, quét mắt qua Diêu Vân Tuệ,
vừa đúng lúc Diêu Vân Tuệ cũng ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Thanh.
Thoáng chốc khi bốn mắt nhìn nhau, Diêu Vân Tuệ theo bản năng tránh ánh
mắt của hắn, tiếng đàn cầm hơi loạn.
Hứa Thanh nhíu mày, đáy lòng càng kinh ngạc hơn, đồng thời cũng nổi lên
sự cảnh giác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325099/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.