Thời gian trôi qua, lúc, khi sắp hừng đông Hứa Thanh bỗng nhiên mở mắt
ra.
"Ta giống như đã quên mất chuyện gì....." Hứa Thanh nhíu mày suy tư,
một lát sau ánh mắt của hắn liền ngưng tụ lại.”
"Hôm nay Cung chủ chất vấn ta đã thật sự đã trấn áp nhà tù 132 khu Đinh
sao."
Hứa Thanh thì thào, nghĩ lại những lời này thì hắn cảm thấy có điểm gì đó là
lạ, mà điểm không bình thường nhất, đó là hắn cảm thấy tại sao ký ức của mình
lại kém như vậy, sau khi trở về chỉ thiếu chút nữa đã quên.
"Không đúng!" Hứa Thanh chợt ngẩng đầu, hắn vốn rất tự tin về trí nhớ của
mình, loại việc này đáng lẽ không nên quên mới đúng.
"Từ lúc nào, ký ức của ta bắt đầu kém đi?"
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra suy tư, nhớ lại kinh nghiệm của mình, sau đó
ánh mắt hắn dần dần co rút lại.
"Ta chỉ bất tri bất giác vừa gặp liền quên đối những ký ức về nhà tù 132 khu
Đinh, những việc khác thì không."
"Mà tình huống này, cũng bắt đầu từ khi ta trở thành người trấn thủ nhà tù
132 khu Đinh!"
Tâm thần Hứa Thanh chấn động.
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới người trấn thủ trước đó, vị lão giả mài đao kia,
ngày đó lão đã nói với hắn một câu.
"Lúc ngươi cho rằng mình đã phát hiện hết thảy lúc, trên thực tế vẫn còn
càng nhiều thứ hơn nữa đang đợi ngươi."
Hứa Thanh trầm mặc, hồi lâu sau ánh mắt của hắn trở nên lạnh lùng, thì
thào nói nhỏ.
"Ta bị nhà tù 132 khu Đinh ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325062/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.