Khi đó Hứa Thanh còn là một đứa trẻ 6-7 tuổi, hắn không nhớ rõ là mình
làm sao rời khỏi được nơi đó, không nhớ rõ là mình đã làm sao để sinh tồn,
không nhớ rõ đã ăn bao nhiêu thức ăn không thể nào ăn, cũng không nhớ rõ là
mình đã vùng vẫy trải qua bên bờ sinh tử như thế nào.
Thời gian dần trôi qua, hắn đã trở thành một đứa trẻ lang thang, trên người
đầy những dấu vết dơ bẩn, thấy được vô số mặt tàn ác của con người.
Thời gian dần trôi qua, hắn học được cách giành ăn cùng chó hoang, học
được cách nhe răng hung tợn, cũng học được cách ẩn nhẫn và cảnh giác, bắt đầu
thích trốn ở những chỗ tối tăm.
Thời gian dần trôi qua, hắn đã học được cách giết người, cũng giết được một
đại hán muốn ăn hắn trong xóm nghèo ở một cái thành nhỏ, sau đó liền cắt đầu
người treo ở trên cây, khiến cho mình có một chỗ cắm dùi ở chỗ đó.
Thời gian dần trôi qua, hắn bắt đầu hướng tới cuộc sống trong nội thành,
hâm mộ y phục sạch sẽ của người ở bên trong, hâm mộ những món ăn thơm mà
bọn họ ăn uống hàng ngày, hâm mộ căn nhà ấm ấp che mưa tránh rét của bọn
họ, và … hắn cũng khát vọng trở thành tu sĩ, để cho mình có thể sống càng tốt
hơn nữa.
Thời gian dần trôi qua, sống sót, đã trở thành ý niệm duy nhất trong đầu của
hắn.
Hắn vốn không phải như vậy, là cái thế giới này đã từng bước cải biến hắn.
Cho nên, hắn cực kỳ tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324863/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.