Thời gian trôi qua.
Lúc này Pháp Thuyền của Hứa Thanh chỉ còn cách nơi trước đó phát hiện
tiểu Huyền U tông hai ngày lộ trình, một đêm này bầu trời vô cùng rực rỡ, trên
bầu trời tràn đầy những ngôi sao, ánh trăng sáng tỏ, từng tia trăng sáng chiếu rọi
khắp nơi.
Từ xa nhìn lại, bầu trời đêm mênh mông, đại địa an tĩnh, ánh sao cùng ánh
trăng giao hòa lưu chuyển, sương lạnh ngưng tụ, tràn ngập thế gian.
Trên Pháp Thuyền truyền ra tiếng sáo du dương.
Bây giờ tiếng sáo không còn là âm thanh ô ô nữa, đã mang theo tiết tấu,
mang theo giai điệu, còn ẩn chứa một cỗ sát phạt, khác biệt với tiếng sáo của Tử
Huyền Thượng Tiên.
Cỗ sát phạt này đến từ tiết tấu, giai điệu và nhịp điệu của khúc nhạc, tựa như
một người chinh chiến bát phương, khí thế hào hùng, nhưng khúc nhạc rất
nhanh lại biến đổi, tựa như chiến tranh đã kết thúc, mọi người nhìn qua hài cốt
đầy đất, sau đó nhìn qua bầu trời, trong lòng tồn tại rất nhiều nghi ngờ không
cách nào giải thích đối với thiên địa.
Trên mặt những người này dần dần càng ẩn chứa nhiều vẻ mờ mịt hơn, hình
như người thổi sáo đã dung nhập toàn bộ suy nghĩ của mình vào trong tiếng sáo,
không ngừng nhờ vào tiếng sao vang vọng truyền ra bên ngoài.
Nhưng nếu khúc sáo này rơi vào trong tai người thổi sáo quen, bọn họ sẽ rất
dễ dàng nghe ra khúc sáo này không lưu loát, cũng biết được khúc sáo này là do
một người mới học thổi sáo thổi.
Nhưng có một điều hiển nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324826/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.