Hứa Thanh tránh ánh mắt đó theo bản năng.
Mắt thấy như thế thì Tử Huyền Thượng Tiên nhẹ nhàng cười một cái, cũng
không nói gì mà đi vào khoang thuyền.
Hứa Thanh nhẹ nhàng thở ra, đồng thời cũng thầm than một tiếng, hắn cảm
thấy sau khi mình rời khỏi tông môn, hình như thời gian đang trôi qua rất chậm,
bây giờ hắn chỉ có thể toàn lực ứng phó, dung nhập tu vi vào trong Pháp
Thuyền, còn kích phát Thần Tính của Pháp Thuyền để khiến cho tốc độ của nó
tăng vọt, bay nhanh đi xa.
Ban ngày trôi đi rất nhanh, ban đêm lại lần nữa phủ xuống.
Một đêm này Tử Huyền Thượng Tiên vẫn ngồi trên mạn thuyền như cũ,
thỉnh thoảng hớp một ngụm rượu và sau đó tiếng sáo lại gia tăng thêm khí tức
giang hồ, tiếng sáo ung dung rơi vào trong tai Hứa Thanh, dù đêm qua đã nghe
thật lâu, nhưng tối nay nghe lại hắn vẫn cảm thấy thích như trước.
Cho đến canh ba nửa đêm, bầu trời tràn ngập mây đen, trăng sáng bị che
phủ, bên trên mơ hồ có tiếng sấm sét truyền đến, hình như nước mưa muốn hạ
xuống nhân gian, một khắc khi tiếng sáo của Tử Huyền Thượng Tiên tiêu tán,
một khắc nàng uống rượu thì Hứa Thanh nhịn không được hỏi một câu.
"Tiền bối, khúc này có tên không?"
"Ngươi thích sao?" Tử Huyền Thượng Tiên bỏ bầu rượu xuống, trong con
ngươi mang theo một tia thần vận nhìn Hứa Thanh.
Hứa Thanh gật đầu.
"Ngươi biết thổi sáo không?"
Hứa Thanh lắc đầu.
"Ta dạy cho ngươi." Trong lúc nói lời này Tử Huyền Thượng Tiên đã cất
bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324825/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.